Đầu tiên, chúng ta cùng xem xét yếu tố rủi ro cho lượng thành viên tham gia. Trong kinh doanh, đầu tư thông thường, khi xảy ra rủi ro, thì tất cả những người tham gia đều bị mất tiền. Ví dụ, nếu một kênh đầu tư tài chính hay một ngân hàng bị sụp đổ, thì rõ ràng là tất cả những người gửi tiền hay đầu tư vào đó đều bị thiệt hại. Chỉ có duy nhất một người được lợi, đó là ông chủ của kênh đầu tư hay ngân hàng đó. Điều này đã xảy ra nhiều lần trên thế giới trong thời gian gần đây, khi khủng hoảng kinh tế nổ ra, nhiều kênh tài chính bị sụp đổ. Còn với CO2 thì sao? Bạn hãy tưởng tượng, ba năm, bốn năm hay bao nhiêu năm nữa, khi mà tất cả mọi người dân trên thế giới đều đã tham gia CO2, thì sẽ ra sao? Khi đó, khi chúng ta chuyển tiền đi, thì sẽ không có ai nhận tiền về nữa. Tại sao vậy? Tại vì tất cả mọi người đều đã tham gia rồi. Đó là ngày rủi ro xảy ra. Và khi đó, ai sẽ là người mất tiền? Bạn hãy nghĩ xem, hệ thống này chỉ là người này chuyển tiền cho người kia mà thôi. Vậy nếu hệ thống có một tỷ người, thì sẽ có năm trăm triệu người chuyển tiền cho năm trăm triệu người còn lại. Vậy thì năm trăm triệu người nhận được tiền là năm trăm triệu người không bị rủi ro. Còn năm trăm triệu người còn lại là năm triệu người bị rủi ro. Tỷ lệ ở đây chỉ là năm mươi phần trăm, trong khi ở các kênh khác thì tỷ lệ là một trăm phần trăm. Như vậy, chúng ta có thể thấy rằng, độ an toàn của CO2 cao hơn gấp đôi so với các kênh kinh doanh và đầu tư thông thường mà chúng ta biết.
Thứ hai, số tiền bị rủi ro trong kinh doanh, đầu tư thông thường thường rất lớn, hàng trăm triệu, hàng tỷ. Nếu mất, thì chúng ta mất hết. Nhưng với CO2, số tiền mà chúng ta mất chỉ là $300. Tại sao lại như vậy? Tại vì hệ thống chỉ cho phép chúng ta chơi $300 mỗi lệnh. Và kể cả chúng ta có đặt nhiều lệnh để chuyển tiền đi, thì đến ngày rủi ro xảy ra, chúng ta cũng không nhận được email chuyển tiền của tất cả các lệnh đó. Có thể chúng ta chỉ nhận được một, hai lệnh. Ví dụ, chúng ta chuyển tiền đi, mà sau 15 ngày không nhận được tiền về, thì chúng ta đã biết là rủi ro rồi. Còn với các kênh kinh doanh, đầu tư thông thường, thì thời gian chiếm dụng vốn và phát hiện rủi ro rất lâu. Chúng ta phải đầu tư một tháng, sáu tháng, một năm hay nhiều năm mới biết được kết quả. Nhưng với CO2, chỉ sau 15 ngày, chúng ta đã biết được rủi ro, và sẽ không tiếp tục chơi nữa. Vậy thì số tiền bị rủi ro ở đây chỉ là $300.
Với CO2, chúng ta có thể kiểm soát được rủi ro một cách dễ dàng. Bạn chỉ cần xem số tiền còn lại trong pool khi bạn nhận được email yêu cầu chuyển tiền. Nếu pool còn tiền, thì bạn có thể chơi tiếp. Nếu pool hết tiền, thì bạn nên dừng lại. Chúng ta sẽ biết được ngay khi rủi ro xảy ra. Còn với các kênh kinh doanh, đầu tư thông thường, thì rất khó để chúng ta kiểm soát được rủi ro. Chúng ta phải chờ đợi rất lâu mới biết được kết quả, và khi đó, chúng ta không còn cách nào để rút tiền về.
Điều quan trọng tiếp theo là nguyên lý rủi ro, tức là ai trong cộng đồng sẽ bị rủi ro. Trong các kênh kinh doanh, đầu tư thông thường khác, thì người vào trước sẽ thắng, người vào sau sẽ bị rủi ro và số tiền của họ sẽ dùng để trả cho người vào trước. Điều này rất bất công, vì rủi ro của chúng ta phụ thuộc vào thời gian, mà không phải ai cũng có cơ hội biết trước được cơ hội tốt. Những người vào sau sẽ cảm thấy thiệt thòi. Nhưng CO2 thì khác, nó loại bỏ hoàn toàn nguyên lý này. Vì người bị rủi ro trong cộng đồng là hoàn toàn ngẫu nhiên. Bạn hãy nghĩ xem, email yêu cầu chúng ta chuyển tiền đi là do hệ thống tự động gửi theo thứ tự khớp lệnh. Và thời điểm xảy ra rủi ro cũng là ngẫu nhiên. Nó có thể là hai năm, năm năm, mười năm hay bao nhiêu năm, tôi cũng không thể biết trước được. Và khi đó, chúng ta cũng không thể biết trước được ai sẽ nhận được email. Ví dụ, tôi tham gia trước bạn hai năm, nhưng đến ngày rủi ro, tôi lại nhận được email bắt phải chuyển tiền, còn bạn lại không nhận được, hoặc bạn vừa nhận được tiền xong, hoặc bạn lại là người được nhận tiền từ người khác. Như vậy, tôi tham gia trước, nhưng vẫn có thể bị rủi ro như bạn. Như thế, chúng ta thấy rằng, nguyên lý rủi ro của CO2 là rất công bằng với mọi người. Nó không phân biệt người vào trước hay vào sau, và không để cho người vào trước kiếm lợi trên số tiền của người vào sau. Đây là mô hình mà tôi thấy là công bằng nhất trong tất cả các mô hình mà tôi đã từng biết.
Tiếp nữa là trách nhiệm của người làm thị trường đối với người bị rủi ro. Trong các kênh kinh doanh, đầu tư thông thường, khi bạn rủ bạn bè của bạn tham gia cùng bạn, mà nếu bạn là chủ dự án X, thì khi rủi ro xảy ra, bạn sẽ phải chịu trách nhiệm với họ, vì tiền của họ là do bạn quản lý. Nhưng với CO2, bạn sẽ không phải chịu trách nhiệm về mặt lý với những người bạn tuyển dụng. Về mặt tình, bạn vẫn phải hỗ trợ họ lên các cấp độ H1, H2, H3, H4, H5 để họ thành công. Nhưng về mặt lý, bạn không phải chịu trách nhiệm với số tiền họ đầu tư, vì họ không chuyển tiền cho bạn, mà chuyển vào Pool Smartcontract. Do đó, bạn không có nghĩa vụ gì với số tiền họ kinh doanh.
Điều cuối cùng mà tôi muốn nói với các bạn là ai cũng có thể kinh doanh CO2, không như các kênh kinh doanh, đầu tư thông thường, chúng ta phải có vốn, có kinh nghiệm mới làm được. Vì với CO2, chúng ta chỉ cần có $48 để bắt đầu chơi CO2, bạn có $48 không? Có bao nhiêu người có $48 trên thế giới này? Tất cả mọi người. Điều đó có nghĩa là ai cũng có thể làm được CO2.
Tôi đã chia sẻ với các bạn về CO2, một kênh kinh doanh có rủi ro rất thấp. Với CO2, chúng ta có thể kiểm soát được rủi ro, không phải chịu trách nhiệm với người khác, và không phân biệt người vào trước hay sau. Tôi tin rằng, đây là một nền tảng tuyệt vời để chúng ta kinh doanh, làm giàu và đạt được mục tiêu tài chính của mình.